Cô gái quê ở Tuyên Quang đã đánh dấu thanh xuân tuổi 22 của mình trở nên rực rỡ hơn bằng chuyến du lịch một mình đến đất nước bạn Lào. Một thân một mình trên “đất khách quê người”, cô gái gen Z đã tích lũy cho mình được những bài học giá trị và nhất là được cảm nhận về vẻ đẹp thiên nhiên, con người… đất nước láng giềng.
Với sở thích quay video, chia sẻ những khoảnh khắc tươi đẹp trong cuộc sống thông qua kênh Youtube cá nhân của mình, cô nàng Nguyễn Ngọc Anh đã thực hiện nhiều chuyến xê dịch đến những vùng đất mới.
Ngọc Anh cho biết: “Từ nhỏ đến lớn, mình luôn có một bucket list về những việc muốn làm ít nhất 1 lần trong đời. Đây đa phần là những việc mình còn sợ chưa dám làm, chưa thực sự có 100% động lực để làm hay chỉ đơn giản là chưa có cơ hội để làm. Ví dụ như đi du lịch 1 mình, chần chừ lần lữa mãi đến ngày hôm nay, cuối cùng mình cũng đã quyết tâm thực hiện được”.
Vườn Tượng Phật ở Viêng Chăn.
Ngọc Anh đưa ra ba lý do chính để lựa chọn Lào là quốc gia đến trong chuyến Solo trip đầu tiên trong đời. Đầu tiên là Lào giáp với Việt Nam và một người con Việt Nam phải biết hàng xóm Lào ở đâu. Lý do thứ hai, trong quá trình tìm hiểu, Lào về mặt phong cảnh, văn hoá… có vài nét khá giống Việt Nam, tuy nhiên, Lào vẫn mang nhiều nét đặc sắc riêng để thu hút du khách quốc tế. Cuối cùng, Lào thường được biết đến là quốc gia khá “lành”, người dân địa phương rất thân thiện, dễ gần và chào đón du khách quốc tế.
Ngọc Anh cho rằng, Solo trip đến Lào là một trong những cột mốc đáng nhớ trong hành trình trưởng thành của cô. Cảm xúc còn lại nhiều nhất sau chuyến đi là sự biết ơn. Biết ơn những người con Việt Nam dù ở bất kỳ phương trời nào cũng sẵn sàng dang tay giúp đỡ đồng bào. Biết ơn những người Lào đôn hậu, thân thiện và dễ gần, luôn nở nụ cười thật tươi và tận tình chỉ dẫn khi biết mình là người nước ngoài.
Theo Ngọc Anh: “Ai nói đi Lào không có gì chơi, chứ cho mình ở Luang Prabang 1 tháng mình cũng chịu, vì đơn giản mình đã yêu nếp sống ở nơi này. Buổi sáng dậy sớm để tham gia Lễ Khất Thực Tak Bat. Buổi chiều đạp xe dạo quanh trung tâm phố cổ, ngồi lê la cà phê và ngắm nhìn dòng người chầm chập qua lại. Buổi tối sà vào các hàng quán ở chợ đêm sôi động, ăn vài món ngon và mày mò tìm kiếm những món đồ độc đáo. Sau đó mình sẽ về ngủ một giấc thật ngon, ngày hôm sau lại là một ngày mới để tiếp tục khám phá”.
Trong suốt chuyến đi, điểm đến mang lại cho Ngọc Anh ấn tượng mạnh mẽ nhất là Vườn Tượng Phật Xiêng Khuôn. Vườn Tượng Phật cách trung tâm Viêng Chăn khoảng 25 cây số, đến đây vào giữa trưa và về vào đầu chiều, tuy cái nắng của Vientiane đã “đốt” đen 2 mu bàn tay khi lái xe máy của Ngọc Anh nhưng đổi lại, khi đi dạo loanh quanh, ngắm nhìn những bức tượng Phật hình dáng độc đáo, nhất là Bức tượng Phật nằm khổng lồ dài 40m, nữ du khách cảm thấy vô cùng an yên.
Ngọc Anh kể: “Mình nhớ nhất trải nghiệm tự lái xe máy đến Thác Kuang Si cách trung tâm Luang Prabang khoảng 30 cây số về phía Nam. Vì đường đến thác có nhiều ổ gà nên mình cùng chiếc Scoopy đã phải vất vả mới tới được đây. Sau khi chơi ở thác hơn hai tiếng đồng hồ, mình về thành phố ăn trưa, quãng thời gian 1h30’ ở ngoài đường dưới cái nắng 12h trưa ở Luang Prabang đã khiến mình say nắng và cả người bị nổi mẩn đỏ. Tuy nhiên, đến bây giờ khi nhớ lại, đó lại trở thành một trong những kỷ niệm quý báu mà có lẽ cả đời mình không bao giờ quên được”.
Trước khi bắt đầu chuyến đi, Ngọc Anh cũng sợ sệt nhiều thứ, nhưng sau mấy lần rủ bạn đều bận, cô bạn quyết tâm lên đường một mình. Sau khi chuyến đi kết thúc, nữ du khách lại nhiều khi mơ tưởng đến chuyến đi một mình tiếp theo, bởi cái vui của việc đi một mình là được tự quyết định tất cả mọi thứ. Ngọc Anh nói thêm: “Thật ra nếu đủ can đảm, mình thấy việc tự đi du lịch mang đến cho mình rất nhiều sự tự do. Thế nên, chỉ cần đi du lịch một mình một lần là muốn đi mãi, không muốn ngừng”.
Luang Prabang National Museum.
Ở Vientiane, Ngọc Anh đã đến chợ đêm Vientiane. Giống như bất kỳ chợ đêm nào khác, ở đây bán đủ mọi thứ trên đời như quần áo, đồ ăn, vật dụng… Sau 24h đi từ Hà Nội – Vientiane, Ngọc Anh chỉ đến đây để ăn tối, ngó nghiêng loanh quanh một chút, sau đó di chuyển ra Khải hoàn môn Patuxay.
Về đêm, Patuxay mang vẻ đẹp lung linh, tráng lệ. Khi ánh mặt trời lên lại phản chiếu xuống mặt hồ nước lung linh. Dù nắng nóng nhưng mình vẫn thấy Patuxay đẹp, mình đã ngồi ở ghế đá khá lâu, ngắm nhìn những hình thù nước độc đáo tạo nên từ đài phun và nghe tiếng nhạc Lào vui tươi phát ra từ cơ quan nào đó bên cạnh.
Ngoài ra, Ngọc Anh còn đến Thạt Luổng, tháp Phật giáo này được xây từ năm 1566 dưới triều vua Xaysethathirath. Nhìn từ bên ngoài, quy mô tháp giống hình chiếc nậm rượu. Đây cũng là công trình Phật giáo mang tính biểu tượng của Lào. Vườn Tượng Phật Xiêng Khuôn, được khởi công xây dựng từ năm 1962. Nơi đây có gần 300 bức tượng về thần, động vật, quỷ… mỗi bức tượng đều thể hiện sự hòa trộn hài hòa giữa Hindu giáo và Phật giáo.
Còn ở Luang Prabang, Ngọc Anh đến chợ đêm Luang Prabang. Di chuyển từ Vientiane đến Luang Prabang bằng tàu đường sắt tốc độ cao, đến Luang Prabang cũng đã 7h tối nên nữ du khách về vệ sinh cá nhân, rồi tạt qua chợ đêm ăn tối và xem có món nào hay hay để mua về làm quà. Chợ đêm ngày nào cũng mở, phân thành 2 khu: khu buôn bán và khu ăn uống. Khu buôn bán chủ yếu có quần áo, quà lưu niệm, vật dụng… Khu ăn uống có đủ các món trên đời từ Đông sang Tây. Ngoài ra, ở giữa có rất nhiều bàn để mọi người mua đồ ăn xong thì mang ra ngồi tụ tập. Khu này có đông khách Tây vừa ăn vừa trò chuyện tạo nên bầu không khí khá náo nhiệt. Ngọc Anh thích chợ đêm Luang Prabang nên tối nào cũng đi, mê cảm giác sà vào các hàng quán và tìm xem có món đồ nào hợp với mình hoặc người thân.
Thác Nước Kuang-Si cũng là một điểm đến hấp dẫn, đây là quần thể gồm ba thác, làn nước xanh ngọc lung linh dưới ánh nắng Luang Prabang kết hợp với thời tiết “khá” mát mẻ, dễ chịu là thứ thu hút du khách hơn cả.
Luang Prabang Railway Station.
Với Núi Phou Si, gọi là núi chứ thực tế là quả đồi. Tuy chỉ cao 100m nhưng đứng từ trên cao có thể bao quát cả Luang Prabang vào tầm mắt. Khi đã leo lên đến đỉnh đồi, Ngọc Anh mới thật sự hiểu lý do vì sao Cố đô Luang Prabang lại được UNESCO công nhận là Di sản thế giới vào năm 1995. Những nếp nhà cổ kính, dòng xe qua lại tấp nập, những rặng dừa sừng sững bên dòng Mê Kong… tất cả đã tạo nên khung cảnh nên thơ. Đây cũng chính là nét đặc sắc riêng biệt, không đâu có thể bắt chước của cố đô xinh đẹp này.
Điểm đến tiếp theo là Chùa Wat Xieng Thong, đây không chỉ là công trình tôn giáo đẹp nhất và quan trọng nhất của cố đô Luang Prabang, mà còn là một trong những ngôi chùa cổ nhất, nơi lưu giữ kiến trúc và các bức họa cổ, được coi là biểu tượng, đặc trưng cho kiến trúc văn hóa chùa chiền cổ của Lào. Chùa rất gần chợ đêm, Ngọc Anh đến đây vào buổi sáng cuối cùng ở Luang Prabang, ngồi bên ghế đá một lúc lâu ngắm nhìn dàn hoa giấy hồng thắm và khung cảnh bình yên của ngôi chùa, thâm tâm cũng thấy an yên hơn.
Ngọc Anh cho biết, qua hành trình Solo trip đến Lào, bài học lớn nhất tích luỹ được là cần lên kế hoạch tỉ mỉ cho mỗi chuyến đi, vì một kế hoạch kỹ lưỡng sẽ cho mình thêm nhiều sự tự tin, sự dũng cảm để dấn thân. Bên cạnh đó, bạn sẽ có thêm sự tự tin trong các chuyến đi một mình tiếp theo cũng như hiểu hơn “đứa trẻ bên trong mình” và dám cùng một “tôi” gan dạ, liều lĩnh đối diện với tất cả.
Đối với những bạn luôn mang trong mình ngọn lửa đêm mê với du lịch nhưng còn vì nhiều lý do chưa thực hiện được mong ước đó, Ngọc Anh hy vọng các bạn sẽ sớm gom đủ dũng khí, xách balo lên và đi, bởi thế giới ngoài kia còn rộng lớn và bởi mình vẫn còn trẻ.
Thác nước Kuang Si ở Luang Prabang.
Khi đi du lịch, người trẻ có thể ngủ trên một chiếc giường không quá thoải mái, ăn một suất cơm không quá đắt đỏ, nhưng những điều này chẳng hề ảnh hưởng việc ngắm mặt trời mọc trên đỉnh núi, cảm nhận cơn sóng cuồn cuộn ngoài biển khơi. Bởi đây là thứ tinh thần mà chỉ người trẻ mới có. Khi già đi, cuộc sống, gia đình, công việc… rất nhiều thứ trở thành mối bận tâm, trở thành lý do ngăn cản mình lên đường. Vì thế, tranh thủ khi còn trẻ, hãy một lần mạnh dạn đặt chân đến nơi bạn muốn.
Ngọc Anh mượn một câu thoại trong phim “Lữ trình hướng về em” để làm đoạn kết cho bài viết này: “Du lịch đôi khi không phải để tìm cái gì cả, chỉ là để nhìn lại đoạn đường đã qua”…
Pha Thạt Luổng ở Viêng Chăn.
Wat Xieng Thong ở Luang Prabang.
Luang Prabang National Museum.
Royal Palace ở Luang Prabang.
Thác nước Kuang Si ở Luang Prabang.
Luang Prabang nhìn từ đỉnh đồi Phou Si.
Vườn Tượng Phật ở Viêng Chăn.
Pha Thạt Luổng ở Viêng Chăn.
Nguồn: Sưu tầm
http://diendandulich.gym2k.com/2024/06/gap-go-co-gai-gen-z-mot-minh-sang-lao.html
0 nhận xét:
Post a Comment